lâm thị lang cố
Bán đất ở Huyện Lâm Hà, Lâm Đồng. Chính chủ kẹt tiền bán nhanh lô đất thuộc Khu dân cư Lâm Hà- thị trấn Đinh Văn, Lâm Đồng - Diện tích: 120m2 6x20 lên đầy đủ thổ cư - Đường trước đất đường nhựa đẹp 6m - Cách sân bay Liên Khương chỉ 20ph đi xe, các - 3823906
Thông tin truyện Lâm Thị Lang Cố Bạn đang theo dõi full truyen Lâm Thị Lang Cố của tác giả Huyền Tiên rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online.
Truyện Lâm Thị Lang Cố - Chương 68 với tiêu đề 'C68: Chương 068 - Động Phòng' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; đối mặt với người thành thị như Cố Nghiên Thu cô không ngừng xoa xoa tay dưới bàn, mắt nhìn khắp nơi, co quắp bất an.
Chiều 18-10, bà Nguyễn Thị Lệ - phó bí thư Thành ủy, chủ tịch HĐND TP.HCM - đã trao quyết định của Ban Thường vụ Thành ủy TP.HCM về việc tiếp nhận, bổ nhiệm PGS.TS Trần Hoàng Ngân - đại biểu Quốc hội khóa XV, thành ủy viên, viện trưởng Viện Nghiên cứu phát triển TP.HCM - giữ chức thư ký cho Bí thư Thành
Lâm Thị Lang Cố. Tác giả: Huyền Tiên. Editor: Esley (Trần Gia), cùng những Editor khác sẽ ghi rõ trên đầu từng chương. Nội Dung: Hào thế gia, Hợp đồng tình yêu, Giới giải trí, Tình yêu và hôn nhân, hợp đồng hôn nhân, cưới trước yêu sau, từ diễn thành thật.
Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi. Bạn đang đọc truyện Lâm Thị Lang Cố của tác giả Huyền Tiên. Hôn lễ ngày ấy diễn ra dưới nền trời xanh lam được khắc thêm một màu nắng vàng rực rỡ, tạo thành một đường chân trời chia tách mảnh trời và đất thành hai thế giới riêng biệt, từng tia nắng chiếu lên mảng vườn xanh ngắt trải rộng, thong dong ưu nhã mà xuyên qua dòng người tấp lễ còn chưa bắt đầu, mọi người đã bắt đầu nghị luận sôi nổi.
Tác giả Thể loại Đô Thị, Bách HợpNguồn thái FullSố chương 127Ngày đăng 11 tháng trướcCập nhật 11 tháng trước Cách viết mớiBạn đang đọc truyện Lâm Thị Lang Cố của tác giả Huyền Tiên, trong đoạn trích dưới đây, chúng ta được chứng kiến lễ kết hôn đầy trọng thể giữa Lâm Duyệt Vi và Cố Nghiên Thu, hai đại gia hào môn của thành phố tia nắng vàng rỡ chiếu xuống giáo đường lớn nhất thành phố B, tạo thành một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Thông qua đôi cánh môi nóng lên của Cố Nghiên Thu, chúng ta cảm nhận được tình yêu đầy nồng cháy và sự ấm áp của ngày kết hôn đó. Đây là sự kiện trọng đại nhất trong giới thương nhân gần đây, tạo nên sự lung linh và đẹp đẽ cho một ngày trọng đại như đọc thêm các tác phẩm bách hợp đầy cảm xúc khác như Yêu Phải Tổ Tiên hoặc Nguyện Giả Thượng Câu nếu bạn yêu thích thể loại tiếp tục bước chân trên trang SSTRUYEN để khám phá thêm nhiều tác phẩm thú vị khác nhé!
Esley thính đấy đừng đớp【 Tây Cố Tỉnh S Thành phố Vũ huyện Cao Sơn, khi nào em tới thì nói với chị, chị tới đón em 】【 Tây Cố [ định vị ]】Kỳ thật Cố Nghiên Thu không phải quá sợ hãi vì bị Lâm Duyệt Vi uy hiếp, cô có một loại trực giác, hơn nữa cơ hồ tin tưởng trăm phần trăm, Lâm Duyệt Vi chỉ đang hư trương thanh thế, nói vậy thôi chứ không dám làm, miệng dao găm tâm đậu hủ, nhưng cô vẫn đồng Duyệt Vi đặt chuyến bay sớm nhất, rồi tra đường từ thành phố Vũ tới huyện Cao Sơn, nàng rất hối hận vì sao hôm qua không đi cùng Cố Nghiên Thu, bây giờ có đến nơi thì trời cũng kệ thế nào, nàng vẫn đón xe nghĩa vô phản cố mà chạy về phía sân bay.***Lúc Chủ nhiệm Phương trở lại văn phòng, Cố Nghiên Thu đã điều chỉnh tốt cảm xúc của chính mình, nhìn không ra chút nước mắt nào, còn dấu bàn tay trên má cô, hòa cùng gương mặt đạm nhiên thì có vẻ không chói mắt cho giờ Cố Nghiên Thu mới bắt đầu chú ý, ban nãy khi Chủ nhiệm Phương thấy cô không hề tỏ ra kinh ngạc, tựa hồ đã từng gặp trường hợp này nhiên Chủ nhiệm Phương nói "Trước kia cô Thẩm, chính là mẹ của cô khi tới đây ngẫu nhiên cũng sẽ bị đánh, lão thái thái thần trí không rõ, tôi cũng không biết vì lý do gì, đại khái có lẽ do khúc mắc trước đây. Khi tinh thần ổn định cũng rất tốt, luôn ôm mẹ cô gọi Du nhi."Cố Nghiên Thu "......"Chủ nhiệm Phương dò xét nhìn cô, nói "Hôm nay cô tới không vừa khéo, đụng phải lúc tâm trạng bà ấy không tốt."Cố Nghiên Thu "Vậy trước kia hai người từng có quan hệ rất tốt, vì sao lại ra nông nổi này?" Tình cảm mẹ con, có thể động thủ vung một cái tát mạnh tay như vậy, nỗi hận phải lớn đến cỡ nào, đây tuyệt đối không phải chuyện nhiệm Phương "Aizzz." Một tiếng mà thở Nghiên Thu "Lúc bà thanh tỉnh cũng có thể nói chuyện, có từng nhắc qua hay không?"Chủ nhiệm Phương không chút do dự nói "Không có.""Cái gì cũng chưa từng nói?""Chưa từng."Cố Nghiên Thu dựa người ra phía sau lưng ghế, hai tay khoanh trước ngực, một chân tùy ý vắt lên chân kia, nghiêng đầu nhìn người phụ nữ đối nhiệm Phương vẫn luôn đón nhận ánh mắt của cô bỗng trốn tránh một chút, như có một loại cảm giác bị người nhìn thấu."Chủ nhiệm Phương, chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng."Chủ nhiệm Phương nghe thấy thì chấn động, kinh nghi bất định mà nhìn cô, không biết cô gái này đang muốn thử mình, hay là đã Nghiên Thu mỉm cười, thái độ mười phần chắc chắn mà nói "Cố Hòa, chính là người tôi vừa cho cô xem ảnh trong điện thoại, ông ta đã nói gì với cô? Ông ta cho cô bao nhiêu tiền, tôi có thể cho gấp đôi."Chủ nhiệm Phương "Tôi......""Đừng vội trả lời." Cố Nghiên Thu điểm ngón trỏ lên môi của chính mình, nhẹ nhàng mà "suỵt" một tiếng, "Đây là viện dưỡng lão công lập đúng không? Cô lại thu nhận hối lộ, dấu diếm tình hình thực tế? Dựa theo pháp luật mà nói, tôi là cháu gái ruột của Cao lão thái thái, Cố Hòa chỉ là chồng của con gái bà, có quyền gì thay chúng tôi ra quyết định. Còn nữa, cô có phải lại tính cấp mật báo với Cố Hòa? Hay nên nói, hôm nay trước khi tôi tới, cô đã báo với ông ta rồi."Chủ nhiệm Phương "......"Sau khi Cố Nghiên Thu nói xong, thì điều chỉnh dáng ngồi nghiêm chỉnh, nho nhã lễ độ mà gật đầu một cái "Chủ nhiệm Phương, cô có thể nói rồi."Chủ nhiệm Phương cầm khăn giấy, lau mồ hôi trên huyệt thái dương."Từng nói, nhưng xác thật không nhiều lắm." Chủ nhiệm Phương rốt cuộc kể rõ đúng sự thật, "Lúc lão thái thái được đưa tới đây đã rất lớn tuổi rồi, tình huống rất không ổn định. Lần đầu tiên mẹ cô tới, khóc đến rất thảm, lão thái thái cũng ôm nàng cùng nhau khóc, sau đó bà mới bắt đầu thay đổi thất thường, lúc tốt lúc xấu, đánh cũng đánh, mắng cũng mắng, tốt thì cũng rất tốt, dù không khỏe, bà vẫn muốn nấu một bữa cơm cho con gái, nhưng cơm còn chưa nấu xong đã tức giận đến đập chén. Còn thái độ của mẹ cô, thì hình như nàng rất áy náy." Cố Nghiên Thu đặt một quyển vở lên đầu gối, cúi đầu ghi chú, thấy cô như vậy, Chủ nhiệm Phương cũng đành mang hết những gì trong trí nhớ ra nói."Tôi thật sự không xác định a, lúc Cao lão thái thái mắng mẹ cô từng nói chúng ta tuyệt đối không đồng ý cô ở bên nó , Cô đi đi, đi rồi cũng đừng trở về nữa Cút đi đại loại như vậy, chữ nói nhiều nhất chính là cút, thái độ giống như vừa rồi với cô, còn kêu chúng tôi lôi mẹ cô ra ngoài."Không đồng ý cô ở bên nó, chẳng lẽ vì năm đó ba mẹ cô bỏ trốn? Vậy thì không giống những gì Tiêu Xuân Sinh từng nói. Lúc Cố Hòa gặp được Thẩm Hoài Du sự nghiệp đang trong thời kỳ phát triển, khi hai người kết hôn thì sự nghiệp càng thành công, một người đàn ông tuổi trẻ anh tuấn tuấn tú lịch sự còn có sự nghiệp, cô không biết vị gia trưởng nào lại muốn cự tuyệt một cậu con rể như vậy. Chẳng lẽ bởi vì Cố Hòa ở bên ngoài có Hạ Tùng Quân và Cố Phi Tuyền, chuyện đó bị hai vợ chồng già biết được? Nên mới kiên quyết không để Thẩm Hoài Du gả cho Cố Nghiên Thu híp híp mắt, hỏi "Cố Hòa vì sao lại không vào?"Chủ nhiệm Phương "Chuyện này thì tôi không biết.""Thật?""Thiên chân vạn xác, tôi có thể thề với trời.""Còn gì khác nữa không?""Không còn." Chủ nhiệm Phương lắc Nghiên Thu ở trên giấy xoạt xoạt viết xuống một loạt con số, xé tờ giấy ấy xuống, đặt ở trên bàn "Đây là số điện thoại của tôi, nếu nhớ tới chuyện gì, tùy thời gọi điện thoại cho tôi." Cố Nghiên Thu lấy túi xách, từ bên trong lấy ra một xấp tiền mặt, mới vừa rút từ ngân hàng, một xấp mới tinh toàn là tờ một trăm Nghiên Thu cất giấy bút thu vào ngăn túi, kéo khóa kéo, đeo lên vai, Chủ nhiệm Phương đứng lên tiễn cô. Lúc đi tới cửa Cố Nghiên Thu quay đầu lại nói thêm một câu "Đúng rồi, Chủ nhiệm Phương, nếu cô phải gọi điện thoại cho Cố Hòa hoặc ông ta hỏi cô, mong cô thay tôi gởi tới ông ấy một câu Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió, nếu ông ta muốn lãng phí, tôi nguyện cùng ông ta lãng phí cả đời."Chủ nhiệm Phương mỉm cười khô khốc."Không cần tiễn, tới đây là được rồi,"Cố Nghiên Thu rời khỏi cửa viện dưỡng lão, đi tới bên cạnh Lưu tiên sinh "Anh hẹn giúp tôi hàng xóm của Cao lão thái thái, buổi chiều tôi muốn gặp.""Mặt ngài......""Không sao, trở về thoa thuốc một chút là được, sớm hẹn sớm yên tâm." Cô cũng không tin Cố Hòa có thể duỗi tay đến chỗ những người hàng xóm, Cố Nghiên Thu nhíu mày, hỏi, "Lưu tiên sinh, tôi còn một việc, anh có thể giúp tôi điều tra một chút hay không?""Chuyện gì?""Anh giúp tôi tra một chút về ba tôi Cố Hòa, những chuyện trước khi kết hôn, đặc biệt là đoạn thời gian ông ở bên Hạ Tùng Quân.""Ngoại trừ tên, còn có tư liệu nào khác không?" Lưu tiên sinh đã điều tra về Thẩm Hoài Du đến phát Nghiên Thu cười nói "Đương nhiên có, có tên có họ có công ty có trường học từng tốt nghiệp, còn có mạng lưới quan hệ, sau khi tôi về sẽ chuẩn bị một phần tư liệu gởi sang cho anh.""Tốt."Cố Nghiên Thu ngồi vào trong xe, hạ cửa sổ xe xuống, quay đầu lại nhìn thoáng qua cổng lớn viện dưỡng lão, ánh mắt sâu thẳm."Đi thôi."Lâm Duyệt Vi buổi chiều đến sân bay thành phố Vũ, ngựa không ngừng vó mà chạy đến nhà ga tàu cao tốc. Lúc này nàng đặc biệt may mắn khi bị đóng băng công tác hơn một tháng, độ nổi tiếng giảm đi không ít, chỉ cần mang khẩu trang, thì có thể ở sân ga chạy như điên cũng không có ai nhận ra Lâm Duyệt Vi chạy tới chỗ kiểm phiếu trước khi lên tàu thì như một trận cuồng phong quát vào sân ga, mãi cho đến khi ngồi lên toa tàu cô mới kéo khẩu trang xuống, gởi tin nhắn báo bình an cho Cố Nghiên Thu.【 Hai chữ Mộc Em đang ngồi trên chuyến tàu tới huyện Cao Sơn 】【 Tây Cố Tối nay chị tới đón em 】【 Hai chữ Mộc Bây giờ chị đang làm gì? 】【 Tây Cố Cùng người thân uống trà 】Lần này "người thân" trước mặt Cố Nghiên Thu là một phụ nữ huyện thành điển hình, bộ dạng bình thường, dáng người hơi hơi phúc hậu, cả người tràn ngập không khí thường thường vô tranh, đối mặt với người thành thị như Cố Nghiên Thu cô không ngừng xoa xoa tay dưới bàn, mắt nhìn khắp nơi, co quắp bất Nghiên Thu hỏi "Cô là hàng xóm trước đây của Cao Lệ Mai?" Cao Lệ Mai là tên thật của Cao lão thái phụ nữ trả lời "Phải."Cố Nghiên Thu mở quyển vở ra trước mặt, người phụ nữ càng khẩn trương, không ngừng nuốt nước miếng, Cố Nghiên Thu buông bút, bưng ấm trà trên bàn rót cho cô ta thêm một cốc nước, nói "Tôi chỉ hỏi một số câu hỏi, cũng không phải cảnh sát lại không phải người lạ, Cao Lệ Mai là bà ngoại tôi.""Tôi biết, chuyện này Lưu tiên sinh đã nói qua." Người phụ nữ cầm cốc trong tay, di chuyển nó trên khăn trải bàn, khẩn trương nhất thời không giảm bớt Nghiên Thu bèn trực tiếp nói vào chủ đề chính "Có phải cô từng gặp qua con gái của Cao Lệ Mai? Người ấy tên Thẩm Hoài Du, diện mạo có chút giống tôi." Cố Nghiên Thu đưa ảnh chụp mẹ cô cho đối phương phụ nữ nhìn Lưu tiên sinh, Lưu tiên sinh gật gật đầu, cô mới nói "Chưa từng gặp qua, tôi cũng không biết bà ấy có một người con gái.""Không biết?""Đúng vậy, lúc bà ấy chuyển tới đây chỉ có một mình, đừng nói con gái, ngay cả chồng cũng không có, tôi từng hỏi bà ấy, nhưng bà ấy nói đều đã chết."Sắc mặt Cố Nghiên Thu thay đổi, "Cô nói gì?"Người phụ nữ nói "Tôi nói, lúc bà ấy chuyển tới đây đã là quả phụ, không chồng không con."Cố Nghiên Thu "Bà ấy chuyển tới đây khi nào?"Người phụ nữ ngửa đầu, suy nghĩ một hồi, nói "Không nhớ rõ cụ thể là năm nào, đã lâu rồi, cũng phải hơn mười hai mươi năm gì đó, lúc bà tới con trai tôi còn bò trên đất, bây giờ đã vào đại học rồi."Cố Nghiên Thu hỏi "Sau đó cũng không thấy chồng bà sao?"Người phụ nữ gật đầu "Đúng vậy, chưa từng gặp qua."Lưu tiên sinh cúi đầu, ở bên tai Cố Nghiên Thu nói "Hẳn ông ấy đã qua đời trước đó, tôi từng hỏi qua một số hàng xóm khác, bọn họ đều chưa từng gặp qua, nhưng có một người từng gặp mẹ cô, Thẩm Hoài Du, tôi đã thông qua người này tìm được Cao Lệ Mai."Người đàn ông từng gặp Thẩm Hoài Du, đã ngoài ba mươi tuổi, trong huyện thành mở một xí nghiệp có chút danh tiếng, hẹn Cố Nghiên Thu ở một nhà hàng xa đàn ông ấy họ Trình, tên Trình Dũng, người mặc đồ tây thắt cà vạt, vừa bước tới đã sửa lại vạt áo, cùng Cố Nghiên Thu bắt tay "Cố tổng.""Trình tổng."Hai người ngồi xuống đối diện nhau, Trình Dũng nhận lấy bức ảnh Cố Nghiên Thu đưa qua, xác nhận lại một lần "Đúng vậy, người tôi gặp chính là người này."Lúc Trình Dũng còn cắp sách tới trường cha mẹ thường xuyên tăng ca, Cao Lệ Mai lại là một bà lão ở goá, Cao Lệ Mai rất thích Trình Dũng, thường xuyên mời anh tới chơi, Trình Dũng không ít lần ở lại nhà Cao Lệ Mai ăn cơm, quan hệ hai bà cháu khá tốt, sau khi Trình Dũng vào đại học rồi đi làm, hai người cũng không cắt đứt liên lạc, anh còn thường xuyên tới gặp Cao Lệ Dũng nhớ lại "Vài năm trước, khoảng 6 năm hoặc bảy năm trước, người trong ảnh, me cô đã tới, lúc ấy tôi đang ở nhà bà Cao xem TV, chuẩn bị buổi tối ở lại ăn cơm, sau khi bà nhìn thấy cô ấy thì sắc mặt đại biến, kêu tôi về trước. Tôi lo lắng, nên không đi, tránh ở cửa nghe lén, thì nghe thấy bên trong truyền đến tiếng khắc khẩu xen lẫn tiếng khóc, không bao lâu sau, mẹ cô bị bà đuổi ra ngoài, trên mặt cô ấy toàn nước mắt."Thẩm Hoài Du rất xinh đẹp, so với Cố Nghiên Thu hiện tại chỉ hơn chứ không kém, chỉ cần nàng rơi nước mắt, thì không một người đàn ông nào thấy có thể thờ ơ. Trình Dũng lại vào nhà bà Cao Lệ Mai, tìm hiểu xem giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, Cao Lệ Mai bỗng nổi trận lôi đình, còn nói nếu anh lại nhắc tới Thẩm Hoài Du, thì anh vĩnh viễn đừng tới nhà bà Dũng nói "Sau đó tôi không dám hỏi nữa, tôi vẫn còn bận công việc, không thể canh giữ mỗi ngày ở nhà bà, cũng không biết sau đó mẹ cô có tới nữa hay không. Qua khoảng một năm, tình trạng tinh thần bà chuyển biến bất ngờ, đột nhiên đầu óc không rõ ràng lắm, bác sĩ nói là bệnh mất trí nhớ người già, tôi tính đưa bà vào viện dưỡng lão, nhưng mẹ cô đã nhanh chân đến trước.""Tôi nghe nói có một người đàn ông tráng niên cùng đi?""Đúng vậy, viện trưởng viện dưỡng lão cũng nói với tôi vậy.""Vậy sao anh không nghĩ do mẹ tôi phái người đưa bà đi?""Thật không dám dấu diếm, sau đó tôi từng gặp cô ấy một lần,ngẫu nhiên gặp được ở viện dưỡng lão, ba cô còn giúp tôi trong chuyện làm ăn, bằng không tôi cũng không có ngày hôm nay. Hơn nữa bên cạnh bà Cao không có người thân, người thân nhất chính là tôi, ngoài tôi và mẹ cô, tôi không nghĩ ra được còn có ai."Đầu óc Cố Nghiên Thu như một cuộn chỉ rối, buổi chiều cô liên tiếp gặp qua vài người hàng xóm, lời nói cơ bản đều nhất trí, lúc Cao Lệ Mai tới đã lẻ loi một mình, không có chồng, cũng chưa từng nhắc tới con gái. Tổng hợp tin tức lại, Cao Lệ Mai cùng Thẩm Hoài Du có một mâu thuẫn rất lớn, mẹ con trở mặt thành thù, có lẽ liên quan tới cái chết của ông ngoại, nếu không Cố Nghiên Thu không thể nghĩ ra, còn lý do gì có thể khiến mẹ con chí thân mang chung một dòng máu tạo thành cục diện như nữa, đời sống tình cảm của Thẩm Hoài Du đã từng bị người trong nhà kiên quyết phản đối, đây có lẽ là đầu mối của mọi chuyện, nếu không Cao Lệ Mai sẽ không sống nhiều năm như thế, thần chí không rõ mà còn nhắc mãi những việc Dũng nói "Kỳ thật...... ở nhà bà Cao tôi từng thấy ảnh chụp mẹ cô, bà ấy giấu rất kỹ, do lúc trước tôi tham ăn, lục tung tìm đồ ăn, ở giác tủ nhìn thấy một quyển album khá cũ, bên trong có rất nhiều ảnh chụp, trông rất giống cô, hẳn chính là mẹ cô.""Anh có thể giúp tôi tìm lại không?""Không biết có phải đưa tới viện dưỡng lão rồi không."......"Cảm ơn anh." Cuối cùng trước khi rời đi, Cố Nghiên Thu dùng sức mà nắm tay Trình Dũng, từ chỗ Trình Dũng cô đã biết rất nhiều tin tức có giá trị."Tôi nên làm." Trình Dũng thở dài, "Cả đời này bà Cao đã thật sự sống không dễ dàng gì, nếu cô rảnh, mong cô thường đến thăm bà ấy. Tôi biết mẹ cô đã qua đời, bà ấy vẫn chưa biết, nếu không cần phải nói, hy vọng cô đừng nới với bà ấy. Mẹ nào mà không thương con, mặc kệ có bao nhiêu hận, khi nghe thấy tin tức này, tôi sợ bà ấy chịu không nổi, huống chi bây giờ thần trí bà ấy cũng không rõ ràng lắm, hãy để bà ấy sống qua nốt quãng đời còn lại.""Được, tôi hứa với anh.""Không cần tiễn, có vấn đề gì có thể tùy thời gọi điện thoại cho tôi, Lưu tiên sinh có số của tôi." Trình Dũng hướng về phía Cố Nghiên Thu cúi thấp đầu, xoay người đi ra Nghiên Thu ngồi xuống ghế, nhắm mắt một lát, rõ ràng chân tướng sự thật vẫn còn bị sương mù che phủ, lòng cô cũng bắt đầu sinh ra một loại cảm giác sợ hãi. Cao Lệ Mai, ông ngoại đã qua đời của cô, Thẩm Hoài Du, Cố Hòa, thậm chí Hạ Tùng Quân, Cố Phi Tuyền, những người này đều có liên quan tới nhau, dệt thành một tấm lưới rất lớn, khi sân khấu mở màn, sẽ là một sự thật như thế nào, có phải là sự thật cô muốn biết hay không?Chỉ là những gì diễn ra trước mắt, cũng đã khiến cô chua xót không tiên sinh chờ cô bình phục cảm xúc, tiến lên hỏi "Cố tổng, bây giờ chúng ta về khách sạn sao?"Cố Nghiên Thu mở mắt ra "Không, tới nhà ga.""Hả?""Anh cứ để lại xe cho tôi, tôi tự mình đi.""Được rồi."Lâm Duyệt Vi đi theo dòng người ra trạm, loa ở cửa ga vang vọng tiếng địa phương nàng không hiểu, giọng nói rất nhanh giới thiệu về một số điểm du lịch và tên khách sạn, còn có không ít người kéo cánh tay nàng, xem động tác hình như muốn kéo nàng đi ngồi xe, Lâm Duyệt Vi hiếm khi thấy loại chào mời thế này, phản ứng cực lớn gạt tay đối phương ra, chạy tới vài bước, quan sát dòng người qua lại, cảnh giác nhìn chung quanh lấy di động ra gọi điện Nghiên Thu đã sớm nhìn thấy Lâm Duyệt Vi, nhưng cô ngại tiếp cận Lâm Duyệt Vi giữa đám người đông đúc, cũng may Lâm Duyệt Vi gọi điện thoại tới, cô chỉ phương hướng trong điện thoại, Lâm Duyệt Vi theo đó quay sang phải một trăm độ liền nhìn thấy một cô gái có dáng người cao không mang hành lý, vai chỉ đeo balô, bên trong đựng hai bộ quần áo cùng vật dụng cá nhân cho hai ngày, bước đi nhẹ nhàng tiến tới trước mặt Cố Nghiên Thu."Xe ở đàng kia." Cố Nghiên Thu chỉ ngón tay, rất tự nhiên mà nhận lấy túi trên lưng nàng, Lâm Duyệt Vi không trốn, để cô nhận lấy đeo lên một bên vai, đi ở phía trước dẫn Nghiên Thu đặt ba lô của nàng vào băng ghế sau, Lâm Duyệt Vi đã ngồi vào ghế lái phụ, cài xong đai an toàn, âm thầm cảm thấy mình có mười phần ý thức của nữ chủ nhân, trộm mà vui vẻ một Duyệt Vi tới mới nhớ một chuyện rất xấu Nghiên Thu tới thăm người thân, thế đêm nay nàng ngủ ở chỗ nào? Chẳng lẽ phải đi theo Cố Nghiên Thu ở nhà bà ngoại ông ngoại cô, đây còn không phải là ra mắt gia trưởng sao? Nói không chừng còn có bảy đại cô tám dì cả, cả gia đình đều phải gặp Duyệt Vi cầm đai an toàn, không biết nên mở lời thế nào, bằng không nàng vẫn nên tới khách sạn ở thì Duyệt Vi nói "Chị đưa em tới khách sạn đi."Cố Nghiên Thu mở điện thoại, bật giọng Lâm Chí Linh lên, nói "Vốn dĩ phải về khách sạn mà."Lâm Duyệt Vi trong lòng có một chút không thoải mái, nàng nói đưa nàng tới khách sạn là một chuyện, Cố Nghiên Thu chủ động đưa nàng tới khách sạn lại là một chuyện khác, cô không muốn nàng gặp người thân sao? Nàng lại nhanh chóng thay Cố Nghiên Thu nghĩ kỹ lý do Thứ nhất, lúc vừa kết hôn hai người đã giao ước Lâm Duyệt Vi không dùng danh nghĩa phu thê tham dự các trường hợp phải xuất hiện trước công chúng, bất luận là trên phương diện thương nghiệp hay các bữa tiệc mang tính chất tư nhân, Cố Nghiên Thu chỉ đang thực hiện hứa hẹn; thứ hai, Lâm Duyệt Vi là nhân vật công chúng, bí mật người thân của Cố gia phải giữ không cho nhiều người biết, khó tránh khỏi nói lỡ miệng, không thấy cho thỏa lý này Lâm Duyệt Vi đều hiểu, nhưng là cảm xúc chỉ không thể hiểu được mà sa phương không nhỏ không lớn, trong lòng Cố Nghiên Thu cũng chất đầy suy tư, không chú ý tới tâm tư thiên hồi bách chuyển của Lâm Duyệt Vi. Lâm Duyệt Vi đã tới, nhưng cô còn chưa biết nên giải thích chuyện nhà với nàng ra sao, cái gì thăm người thân, đều là giả dối hư ảo. Cố Nghiên Thu đậu xe vào bãi, cùng Lâm Duyệt Vi một trước một sau vào khách sạn, cô mở tay ra trước mặt Lâm Duyệt Vi, nói "Cho chị mượn chứng minh nhân dân một chút."Lâm Duyệt Vi đưa thẻ cho cô, Cố Nghiên Thu giao cho lễ tân, nói "Phòng 302, thêm một người."Trước đó Cố Nghiên Thu chỉ ở một mình, bây giờ Lâm Duyệt Vi đã tới, đương nhiên nàng phải ngủ cùng cô, cô mộng du mà, có Lâm Duyệt Vi ở bên, sẽ càng yên tâm hơn một Duyệt Vi mặt ngốc ra "???"Cái gì thêm một người, là ý gì vậy?Nàng đầy bụng nghi ngờ, tận đến khi Cố Nghiên Thu móc thẻ phòng ra mở cửa, góc tường có một vali hành lý quen thuộc - sáng sớm hôm qua còn để quên trên xe Lâm Duyệt Vi, nàng hiểu rồi, àh, hóa ra Cố Nghiên Thu vốn ở đây, bây giờ thêm tên nàng vào, hai người có thể ngủ chung một cùng Cố Nghiên Thu chung phòng! Tuy rằng ý nghĩa của chung phòng lần này không phải của hưởng tuần trăng mật, nhưng cũng được xem như cột mốc lịch sử a~! Lượt bỏ đi một chút thì được tính là động phòng!Trong đầu Lâm Duyệt Vi chỉ còn lại một ý niệm như não nàng không tiếng động mà thét lên, xoay tròn, nhảy lên, nhắm hai mắt khi hưng phấn quá khích, những vấn đề khác bỗng chen chúc kéo Nghiên Thu không phải tới thăm bà ngoại ông ngoại sao? Ở chỗ bà ngoại ông ngoại không có lấy một gian phòng dư cho cô, phải ở lại khách sạn? Hay do Cố Nghiên Thu có thói ở sạch? Có thói ở sạch lại càng không nên ở khách sạn, trong nhà dù sao cũng sạch hơn so với khách không nói chuyện, nhưng một đám dấu chấm hỏi rõ ràng mọc lên hết trên đầu, Cố Nghiên Thu đè đè ấn đường, cảm giác huyệt Thái Dương cứ đau âm ĩ "Buổi tối chị sẽ cùng em giải thích, em ngồi xe lâu như vậy chắc đói bụng rồi, có muốn ăn chút gì không?""Em không ăn khuya, chị lại quên rồi à?" Lâm Duyệt Vi nhìn cô."......" Cố Nghiên Thu thật đúng là đã quên, quá nhiều chuyện xảy ra, suy nghĩ dính vào nhau, nếu không cô sẽ không quên những chuyện liên quan tới Lâm Duyệt Nghiên Thu lại đè đè huyệt Thái Dương, nhắm mắt, thở nhẹ xả giận, cưỡng bách chính mình khôi phục đại não bình tĩnh."Được rồi, phiền lòng cũng đừng như vậy." Lâm Duyệt Vi không lưu tình chút nào mà trực tiếp nói thẳng, "Ở trước mặt em còn giả vờ gì nữa, chị đã khóc thành như vậy, hai lần, chẳng lẽ em chưa thấy qua à."Cố Nghiên Thu "......"Hình tượng của cô đâu rồi?!Cố Nghiên Thu nghiêm túc nói "Chị cảm thấy chị cần thiết giải thích một chút." Hình tượng của cô không thể biến thành quỷ mít ướt ưa khóc nhè Duyệt Vi gật đầu, ngồi xuống một bên sô pha "Ừm, chị giải thích đi, em nghe."Cố Nghiên Thu trầm mặc, nói "Chị không hay khóc, lần trước khóc em đã biết rồi, lần này khóc là bởi vì gặp chuyện không vui, là một chuyện vô cùng vô cùng không vui, hơn nữa chị cũng không khóc thành tiếng, bên cạnh không có ai, lúc em gọi điện thoại tới chị cũng chưa rớt nước mắt."Lâm Duyệt Vi mắc cười muốn chết, này còn không phải thích khóc, ai lại khóc vì vui vẻ, cực kỳ hạnh phúc mà khóc thì không tính, không phải đều bởi vì không vui mới khóc nhiên, nét mặt Lâm Duyệt Vi vẫn biểu hiện đến mười phần tán đồng, khi đối mặt với bảo bảo thì không thể cãi lại, vẻ mặt phải luôn treo biểu tình "Chị luôn luôn đúng, do em nông cạn" .Cố Nghiên Thu trong lòng thoải mái thở phào nhẹ nhõm, lúc này Lâm Duyệt Vi hẳn sẽ không cho rằng cô là quỷ mít ướt ưa khóc Duyệt Vi ngồi ở trên sô pha quan sát Cố Nghiên Thu một lát, đứng dậy bước tới gần, rồi đứng yên trước mặt Nghiên Thu "???"Lâm Duyệt Vi hỏi "Còn có phiền lòng hay không?"Cố Nghiên Thu thành thật thừa nhận nói "...... Phiền." Sao có thể hết phiền chứ, phiền đến đầu óc muốn nổ Duyệt Vi rộng mở vòng tay ôm ấp, lại cười hỏi cô "Muốn ôm một chút hay không?"Mặt Cố Nghiên Thu lộ vẻ do dự."Nơi này không có ai khác."Cố Nghiên Thu mím chặt cánh môi, chậm rãi chớp mi mắt, đột nhiên tiến lên một bước, dùng sức mà ôm lấy Lâm Duyệt Vi, vùi mặt vào cổ Cố bảo bảo đáng yêu quá, muốn bắt về nuôi huhuhu
1,426 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file ITEM TILE download download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 29 files VBR MP3 Uplevel BACK [ BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ TẬP 1 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần ! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 10 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 11 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 12 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 13 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 14 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 15 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 16 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 17 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 18 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 19 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ TẬP 2 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần ! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 20 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 21 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 22 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] HLÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 23 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 24 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 25 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 26 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 27 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] H LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 28 Phát hành chiều 3,5,7 ! download [BÁCH HỢP AUDIO] H LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 29 Tạm Ngưng! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 3 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 4 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 5 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 6 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 7 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 8 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] LÂM THỊ LANG CỐ hiện đại,hôn nhân..TẬP 9 Phát hành chiều 3,5,7 hàng tuần! download download 192 Files download 34 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Folksoundomy Vietnamese Audiobooks Folksoundomy A Library of Sound Uploaded by Truyen Audio VN on October 15, 2020
Lâm Thị Lang CốTác giả Huyền TiênEditor Esley Trần Gia, cùng những Editor khác sẽ ghi rõ trên đầu từng chươngNội Dung Hào thế gia, Hợp đồng tình yêu, Giới giải trí, Tình yêu và hôn nhân, hợp đồng hôn nhân, cưới trước yêu sau, từ diễn thành thật....CP Thanh lãnh cấm dục ngự tỷ X tao bao bựa bựa ngạo kiều nữ vươngCả hai đều là ngự tỷ đầy dã tâm, ngọt văn, HEGiả thiết Hôn nhân đồng giới.
Cố Nghiên Thu cúi người hôn nàngEditor Yan lão sưÁnh mắt cô nhìn Lâm Duyệt Vi từ dao động chậm rãi biến thành kiên Nghiên Thu nghĩ theo khuôn phép quy củ đã lâu, cũng có lúc nên tùy hứng thôi, còn đang cần một tiếng trống lên tinh thần thì..."Chị như vậy giống Mẹ em quá!" Lâm Duyệt Vi hơi cúi đầu, tránh đi ma trảo của cô, không được tự nhiên mà cười nóiCố Nghiên Thu "..."Lâm Duyệt Vi nói "em có một ông cậu, từ nhỏ đến lớn cứ thích túm tóc em, không thì cứ miết mặt, mỗi lần đến nhà ông bà Ngoại người em sợ nhất là cậu, dù gì em cũng hơn hai mươi tuổi đầu mà cứ đến xoa xoa nhéo nhéo không thèm nghĩ đến em. Em thì hiểu được cậu thương em nhưng mà như vậy thì thiệt là... phiền đó."Cố Nghiên Thu có chút tuột mood, không khí mơ hồ lúc nãy cũng bốc hơi không còn chút gì "cũng hơi khó chịu thiệt, có điều chị không có cậu."Bên Mẹ của Cố Nghiên Thu không có thân thích gì, tất nhiên càng không thể hiểu được tình cảnh Duyệt Vi vỗ nhẹ vai an ủi cô "không có chuyện gì, sau này cậu em chính là cậu của chị, có chị chia sẻ khổ sở bị nhéo mặt, túm tóc, em cầu còn không được."Phương pháp an ủi đúng độc đáo nha!Cố Nghiên Thu cổ quái liếc nàng một cái còn Lâm Duyệt Vi vẫn duy trì hình tượng tươi cười, trong khi bàn tay giấu dưới chăn đang nắm chặt khăn trải giường. Kế hoạch tỏ tình bị ngắt ngang, Cố Nghiên Thu đành tạm thời gác lại. Thuận miệng nói thêm vài câu với Lâm Duyệt Vi rồi chấm dứt cuộc trò chuyện "Đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon.""Ngủ ngon!" Lâm Duyệt Vi Nghiên Thu tối nay vậy mà không đọc sách, đi ngủ thật sớm, tâm trạng trông cũng không tốt. Lâm Duyệt Vi đeo tai nghe tiếp tục nghe giảng lại nhớ đến biểu cảm của Cố Nghiên Thu lúc xoa đầu mình, vừa rồi hình như còn đang muốn nói gì đó, thoạt nhìn có vẻ như chuyện quan Duyệt Vi nghĩ đến chau mày, cũng không hiểu được ý nghĩa của biểu cảm kia – có chút áp lực luống cuống chân tay, lại có chút được ăn cả ngã về không,... trực giác cho nàng biết có thể từ đây suy ra được chút mấu Duyệt Vi nắm tay thành quyền trong không khí, thiếu chút nữa tự cho mình một đấm vào mặt – cho chừa cái tật lanh mồm lẹ Nghiên Thu cuối cùng là muốn nói gì với mình?Chị ấy nghĩ cái gì?***"Chào buổi sáng."Cố Nghiên Thu từ trong lòng Lâm Duyệt Vi chui ra, nàng hơi híp mắt nhìn trừng trừng cô hồi lâu mới trả lời "Chào buổi sáng!""Tối qua ngủ không ngon à?" Cố Nghiên Thu thấy vẻ mặt buồn ngủ như muốn ngất đi của nàng."Có một chút!""Vậy em ngủ tiếp đi, làm xong bữa sáng chị gọi em." Cố Nghiên Thu chỉ một cái sau ót nàng, Lâm Duyệt Vi như trúng bùa ngủ, sau một giây liền nhắm mắt bất Nghiên Thu mỉm cười, mang dép rồi mở cửa xuống lầu làm bữa tối ngủ sớm, sáng dậy cũng sớm, thế nên có thời gian làm một bữa sáng phong Nghiên Thu vừa làm bữa sáng vừa suy nghĩ, đặc biệt là chuyện tối qua giữa đường bị ngắt ngang kế hoạch, cô không biết Lâm Duyệt Vi nghĩ gì nhưng Cố Nghiên Thu cho rằng nếu bản thân cảm giác không sai, Lâm Duyệt Vi hẳn đối với mình cũng có chút hảo cảm, cô không cho rằng một người có thể dùng muỗng mà người khác ăn qua chỉ có quan hệ bạn bè đơn thuần, lui lại một vạn bước cho dù không có hảo cảm, ít nhất cũng tiến đến giai đoạn bạn bè thân thiết rồi theo tiến độ mà nói, tình cảm giữa hai người xem như phát triển nhanh rồi, chỉ là bản thân có chút nóng vội Nghiên Thu nhìn bồn nước thở dài."Hôm nay em muốn đến công ty à? Khi nào?" Cố Nghiên Thu đặt trước mặt Lâm Duyệt Vi ly sữa vừa được hâm Duyệt Vi ngồi ngẩn người đã được hồi lâu, nàng xoa mặt cho tỉnh táo rồi trả lời "9 giờ như giờ giấc đi làm bình thường, Trần Huyên hẹn em 9 giờ đến.""Muốn chị đưa em đi không?""A" Lâm Duyệt Vi la lên một tiếng, đặt ly sữa xuống, trên miệng vẫn còn một vòng trắng nhỏ."A là chịu hay không chịu?""Không cần." Lâm Duyệt Vi định lấy khăn giấy lại chạm vào tay Cố Nghiên Thu vừa lúc cũng đang với đến. Cô nhanh hơn một bước, rút xong một tờ đưa lại cho nàng, Lâm Duyệt Vi nhận khăn giấy rồi lau miệng nói "Xe của chị nổi quá đi.""Vậy thì ngồi xe em." Cố Nghiên Thu trả lời."Chị ngồi xe em rồi chị đến công ty bằng cách nào?" Lâm Duyệt Vi buồn cười hỏi."Thì đi taxi.""..." Lâm Duyệt Vi nói "Nghĩ gì vậy? Chị đường đường là tổng tài một công ty, không phải là một giám đốc, đi taxi? Rồi buổi tối làm sao về?""Em có thể đến đón chị mà.""Buổi tối em không chắc, không biết bên công ty có an bài gì không, lỡ như điều em đến chỗ khác cũng không phải không thể xảy ra.""......" Cố Nghiên Thu không nói lời nào, bộ dáng có chút ủy Duyệt Vi hơi mềm lòng nói "Nếu không em chở chị đến công ty, lỡ em có bị điều đi chỗ khác cũng không cần phải tự lái xe, còn không bị đi chỗ khác em lại lái xe về." Cố Nghiên Thu nói "Vì sao em có thể chở mà không để chị chở?"Lâm Duyệt Vi nói càn "Tại chị đẹp hơn em."Cố Nghiên Thu "Chúng ta đi soi gương thử xem!"Lâm Duyệt Vi liếc mắt nói "bây giờ? Chúng ta? Cùng đưa lự kính cho đối phương, so sánh ra được mới là lạ đó.""Vậy em nói giờ phải làm sao đi?"Lâm Duyệt Vi có cảm giác Cố Nghiên Thu đang cùng nàng giằng co, đây không phải chỉ là chuyện nhỏ thôi sao, tự dưng sao lại thành như chuyện lớn vậy. Lâm Duyệt Vi liền nói "Chị lái xe của chị đi làm, em lái xe em đi công ty, mạnh ai nấy chạy không can thiệp nữa.""Oh", Cố Nghiên Thu nhìn ly sữa lại nói "Tốt vô cùng, ha!""A" Lâm Duyệt Vi lại lên tiếngHai người ra gara lấy xe, Lâm Duyệt Vi ngồi vào chiếc xe phổ thông của mình, từ cửa sổ liếc qua Cố Nghiên Thu đang ngồi trong chiếc Maserati bên kia "Tối gặp lại.""Tối gặp!" Cố Nghiên Thu mặt lạnh không thèm Duyệt Vi nói "Cười chút đi mà!"Cố Nghiên Thu cố nặn ra một chút biểu tình nhếch miệng, sau sực tỉnh lại "Em đang dỗ chó con à?"Lâm Duyệt Vi cười haha nói "Bị chị nhận ra rồi, ngày mới suôn sẻ, buổi tối mời chị ăn cơm."Cố Nghiên Thu nhìn nàng trong chốc lát cũng cười rồi nói "Được rồi, đi thôi, em chạy trước đi."Lâm Duyệt Vi thì chạy chiếc xe phổ thông của mình với tư thế như đang chạy một chiếc Lamborghini, mười phần khí thế hăng Nghiên Thu ở phía sau chạy như lão thái thái đang tản bộ, đem chiếc xe thể thao biến thành trẻ con đang tập chạy xe vẫn còn trong tiểu khu, Lâm Duyệt Vi nhìn vào kính chiếu hậu vẫn chưa thấy xe Cố Nghiên Thu chạy lên, phải gởi tin nhắn thoại qua "Chị làm gì vậy?"Cố Nghiên Thu trả lời "Thưởng thức phong cảnh ven đường, em lái xe của em đi."Lâm Duyệt Vi "..."Từ lúc dọn về đây con đường này tính sơ sơ Cố Nghiên Thu chạy qua cũng không dưới trăm lần, thế nào hôm nay lại nhã hứng ngắm Duyệt Vi nói "Em đi trước đây, đến công ty thì nhắn cho em biết."Cố Nghiên Thu nhấp môi gật gật đầu, nghĩ đến Lâm Duyệt Vi làm sao thấy được bèn nói "Được, em cũng vậy."Cố Nghiên Thu phát hiện bản thân vậy mà tính lố rồi, hiện thực căn bản không đi theo giả thiết của mình. Mong muốn tỏ tình từ sau tối qua đã mọc rễ đến nảy mầm, ở trong lòng nàng đón gió phấp phới, phải thành đại thụ che trời luôn gì mà từ từ mưu tính chứ, không thể chờ được nữa gì phong cảnh ven đường chứ, chỉ là muốn đến cuối đường nhìn một chút có phải Lâm Duyệt Vi đang ở đó chờ mình hay không.***Lâm Duyệt Vi theo lệ thường đến công ty trước 15 phút, lúc đến cửa văn phòng Trần Huyên nghe thư kí ngồi bên ngoài nói cô ấy đã sớm có mặt, Lâm Duyệt Vi gõ cửa nghe Trần Huyên ở bên trong nói một tiếng "Mời vào!"Đóng cửa rồi xoay người lại Lâm Duyệt Vi mới phát hiện Trần Huyên thoạt nhìn có tràn ngập công việc phải xử lý không có ngồi ở bàn làm việc mà đang đứng giữa căn phòng, gương mặt ôn hòa tươi cười "Đến đây, ngồi đi, em muốn uống gì?"Cho dù Lâm Duyệt Vi không rõ giữa chừng đã xảy ra chuyện gì nhưng thái độ lúc này của Trần Huyên và trước đây như hai người khác nhau khiến nàng không thể nghi ngờ muốn rớt hết nửa trái tim."Nước được rồi, cảm ơn!"Lâm Duyệt Vi quan sát xung quanh, Trần Huyên đang đưa lưng về phía nàng liền quay đầu lại nhìn thoáng qua rồi nói "Ngồi trên sô pha đi, trên bàn trà là hợp đồng, em có thể xem trước.""Cảm ơn Trần tỷ!"Lâm Duyệt Vi tràn ngập biểu tình như vừa từ trên trời rơi xuống một cái bánh vào tay mình, có chút mừng thầm nhưng lại không dám biểu lộ quá trắng trợn dáng vẻ của người mới. Nàng ngồi trên sô pha, hai đầu gối khép lại, hai tay khẩn trương đặt trước người, trong lòng dồn dập bất an không dám chạm vào hợp Huyên đặt ly nước trước mặt nàng, còn mình lại đứng lên pha một ly cà phê, cười nói "Không có gì đâu, nhìn đi, Dương đạo diễn rất hài lòng biểu hiện của em."Lâm Duyệt Vi lúc này mới cẩn thận cầm hợp đồng.《 Đô Thị Sương Mù 》cũng chính là bộ phim Lâm Duyệt Vi muốn diễn – là phim mới nhất cũng là phim truyền hình số một, điển hình của loại phim điều tra hình sự. Thể loại này vào cuối thập niên trước đến những năm đầu thập niên này ở Đại lục thập phần hút khách, từng tạo nên bao nhiêu sóng gió, những năm nay có chút xuống dốc nhưng đến hiện tại ngoại trừ Hongkong sẽ ngẫu nhiên sản xuất một hai phim tinh phẩm, còn trong nước trên cơ bản không có bộ điều tra hình sự nào xuất diễn của《 Đô Thị Sương Mù 》là Dương Khiếu, người lần trước cùng một vị đạo diễn khác xem Lâm Duyệt Vi thử vai, vẫn luôn quay những bộ chính kịch theo phong cách phim truyền hình, đã từng quay một bộ phim lịch sử rất nổi tiếng đại giang năm bắc vào mười mấy năm trước, mấy năm nay bắt đầu xuống dốc, bị dân mạng trào phúng "hết thời". Dương Khiếu muốn nhờ bộ phim này mà đọ sức, đây là cơ hội cho các diễn viên thể hiện cũng như Dương Khiếu vì danh dự bản thân mà đánh một trận, vì vậy từ tuyển diễn viên đến chế tác đều qua tay ông ta, mọi việc đã tốt còn yêu cầu tốt này có thể nổi hay không không thể nói trước được, có khá nhiều người không ôm hi vọng, thị trường hiện tại tương đối khó thu hồi vốn, lẫn lộn nhiều hạng người thật giả hay nóng lòng nổi danh. Có thể kiên trì theo đuổi quay một bộ phim chính kịch như vậy có rất ít người, có thể dốc lòng xem một bộ phim truyền hình lại càng ít hơn nữa. Có thể lần nữa tạo ra cơn sốt cho thể loại này là cần thiên thời địa lợi nhân kệ là thế nào, có vai diễn là tốt, Lâm Duyệt Vi còn chưa đến mức có thể kén cá chọn canh. Nàng hơn nữa cũng không phải loại người nóng lòng thành tài, nàng là hi vọng bản thân có thành tựu trên con đường này, thời gian nàng có là cả đời. Nàng thật hài lòng thành viên tổ chế tác bộ phim này, đối với vài diễn càng hợp ý hơn nữa, người mới có thể tìm được vai thích hợp cho mình cũng không dễ đồng hoàn toàn không có điều khoản nào hà khắc, mà cho dù có Lâm Duyệt Vi cũng không ngại kí cần nói thêm lời vô nghĩa nào nữa Lâm Duyệt Vi cứ vậy sảng khoái kí tên lên hợp đồng. Ly cà phê trong tay Trần Huyên cũng đã thấy đáy, hai bàn tay giao nhau, nhìn Lâm Duyệt Vi một cái, đột nhiên nói "Thái độ của tôi đối với em khoảng thời gian trước hi vọng em không để trong lòng."Lâm Duyệt Vi mơ hồ nhìn Huyên hơi cúi mắt, chẳng lẽ Lâm Duyệt Vi không phát hiện thái độ của mình trước đây là không thân thiện hay sao?Lâm Duyệt Vi mê man chớp mắt một cái mới hiểu được ý tứ kia, vội vàng nói "Em không có, người mới đều là như vậy, em hiểu.""Ý tôi là, sau này chúng ta chính là cùng nhau làm việc, hi vọng trong lòng không có khúc mắc với nhau.""Em chưa từng có." Lâm Duyệt Vi có chút gấp gáp phân trần, thập phần sợ Trần Huyên hiểu làm, Trần Huyên lâu rồi không tiếp nhận người mới, người mới cũng không từ tay cô lột xác thành đại minh tinh, đều do người đại diện khác "dưỡng thành" nên buồn cười nói "Tôi không phải hồng thủy mãnh thú, không cần phải sợ như vậy, không tin có thể hỏi mấy đàn anh, đàn chị nha, ý tôi là những nghệ sĩ trên tay tôi so với em sớm hơn, bọn họ đều rất thân cận với tôi, ngẫu nhiên lá gan lớn hơn sẽ gọi tôi là mama."Lâm Duyệt Vi tươi cười nhưng nhìn qua vẫn có chút gượng Huyên cũng không để trong lòng, suy cho cùng vẫn chưa thân thiết, không chừng sau này cũng như đám không lớn không nhỏ kia, muốn leo tới trên đầu mình ngồi. Haizzz, Trần Huyên nghĩ, vẫn là nên quý trọng thời khắc tiểu bạch thỏ này Huyên đưa Lâm Duyệt Vi danh thiếp của đạo diễn Dương Khiếu, nói thời gian khởi quay cũng thể hiện lúc đó sẽ đích thân cùng Lâm Duyệt Vi đến đó. Lâm Duyệt Vi dù sao cũng là người mới, ngày đầu tiên đến phim trường không có người chiếu cố sẽ rụt Huyên vẫn chưa có ý muốn nàng đi, ngay lúc Lâm Duyệt Vi suy đoán Trần Huyên còn đang muốn nói gì với mình thì gọi một cuộc điện thoại gọi trợ lý Vương Viên Viên Huyên nói "Mọi hoạt động của Phương Hiểu Hiểu đều bị hủy bỏ, có nhiều hợp đồng sớm đã bàn xong, chúng ta phải điều người khác qua thế, ngày mai có một sự kiện, em có rảnh không?"Lâm Duyệt Vi không nghĩ từ chối, cũng không thể từ chối, lúc nói chuyện với Vương Viên Viên rõ ràng không có cơ hội gì để lựa chọn hai chữ "từ chối" Duyệt Vi hỏi "Ở chỗ nào?"Trần Huyên "Thành phố S"Lâm Duyệt Vi "Được!"Trần Huyên một bên nói với Vương Viên Viên "Chờ lát nữa đặt 3 vé tối nay bay đi thành phố S."Vương Viên Viên gật đầu, ghi chú lại trên Duyệt Vi có chút thụ sủng nhược kinh hỏi "Chị đi cùng em sao?"Trần Huyên nhướng mày nói "Đương nhiên, lần đầu tiên em tham gia hoạt động lần này, tôi không đi cùng, em biết phải làm cái gì sao?"Lâm Duyệt Vi có biết, lúc《 Diễn viên thực tập 》cũng có tham gia qua, trước đó lần đầu quay quảng cáo cũng không thấy Trần Huyên quan tâm đến nàng như cùng là vì điều gì? Thái độ của Trần Huyên thay đổi 180°.Lần trước khi Lâm Duyệt Vi đến công ty, Trần Huyên đem hợp đồng đã chuẩn bị đưa cho nàng kí tên, xong thì rời đi, mọi thứ nghe đoàn phim phân phó. Còn bây giờ phảng phất như muốn nâng nàng lên thành chủ lực. Chẳng lẽ là do cạnh tranh với người đại diện Lưu bên cạnh đang tiến vào lúc gay cấn nên cuối cùng lấy mình làm bài luận có phải hay không Lâm Duyệt Vi đều cảm thấy vui Huyên từ phía sau lấy ra một folder mới, bên trong là công việc từng chuẩn bị cho Phương Hiểu Hiểu bây giờ có thể đưa cho Lâm Duyệt Vi. Phương Hiểu Hiểu đang lên nên công việc vẫn luôn sắp xếp đến tận sáu tháng cuối năm sau, nhưng do tin đồn từ dân mạng truyền đi thêm việc bị đóng băng nên đại bộ phận đều chết hết, còn lại bị họ Lưu kế bên đoạt đi, cuối cùng những việc tương xứng với Lâm Duyệt Vi chỉ còn một chút, nhưng cũng đủ dùng cho một người mới như rộng thương hiệu, chụp ảnh tạp chí, tham dự sự kiện, còn có tham dự phỏng vấn cũng đủ làm Lâm Duyệt Vi bận tối mặt. Lâm Duyệt Vi lật từng tờ giấy trắng mực đen trên văn kiện, cơ hồ không thể tin được chuyện như vậy lại rớt xuống đầu mình. Thời điểm lúc vừa ra mắt, nàng cũng mơ tưởng đến những thứ này, sau đó hiện thực đánh vỡ ảo tưởng, nàng lại chậm rãi thong thả mà chuẩn bị, không nghĩ đến mơ đẹp thành thật, không, phải nói như Cố Nghiên Thu – cuối cùng đã bước được bước đầu tiên của hành trình vạn dặm, hơn nữa lại là bước đầu tiên cực kì Duyệt Vi cùng Trần Huyên hàn huyên một buổi sáng, giữa trưa Trần Huyên mời nàng ăn cơm, Lâm Duyệt Vi lén gởi tin nhắn báo cho Cố Nghiên Thu tin tốt này【 Hai Chữ Mộc A A A A A vui vẻ mù chữ 】【 Tây Cố Chúc mừng, lần này đến lượt chị mời em ăn cơm đi, tối nay em muốn ăn gì? ở nhà ra ngoài ăn? 】Cố Nghiên Thu suy nghĩ kĩ rồi, đêm nay cho dù thế nào cũng phải khui chai rượu tiếp thêm can đảm, đem hết lời muốn nói nói ra, trừ khi Lâm Duyệt Vi nghiêm túc cự tuyệt, nếu không sẽ....Sẽ thế nào còn chưa nghĩ ra, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ Nghiên Thu sống đến từng tuổi này còn chưa từng bao giờ sợ đầu sợ đuôi như vậy.【 Hai Chữ Mộc [bĩu môi]】Cố Nghiên Thu trong lòng có chút hồi hộp【 Tây Cố ??? 】【 Hai Chữ Mộc tối nay em phải bay đi thành phố S, ngày mai có sự kiện, em và người đại diện cùng đi. 】【 Tây Cố ...】【 Hai Chữ Mộc Chị lại không vui? 】Cố Nghiên Thu nghĩ kì lạ, em ấy vì sao lại nói "lại", biểu hiện không vui hôm nay của mình rõ ràng đến vậy sao?【 Tây Cố đáng lẽ muốn cùng em ăn mừng một chút, cuối cùng em phải bay đi nơi khác】【 Hai Chữ Mộc Lần sau ăn mừng cũng giống nhau mà 】【 Tây Cố Vậy tối mai đi】Nhiều ngày như vậy còn chờ được, thêm một ngày cũng không sao. Cố Nghiên Thu tự nhủ mình một chút cũng không nóng nảy, rồi hít sâu một hơi, ngón tay đột nhiên dùng Duyệt Vi không thấy được, cuối cùng bao nhiêu ngòi bút máy đã bị ấn cong.【 Hai Chữ Mộc Tối mai chỉ sợ cũng không được, em phải ba ngày nữa mới trở về 】【 Tây Cố Em như vậy sẽ dễ dàng đánh mất chị đó.】Lâm Duyệt Vi ???Giây tiếp theo...【 hệ thống tin tức Tây Cố rút về một tin nhắn 】Lâm Duyệt Vi cố nén nhỏ giọng rồi gởi qua một tin nhắn thoại "Em sai rồi, em không phải cố ý, công việc an bài đến chỗ này, em không thể từ chối được." "Đang nói chuyện với ai vậy?" Trần Huyên đi xuống tới dưới lầu lại nhớ ra còn quên đồ nên quay trở lên, lúc quay lại mở cửa xe bảo mẫu lại nghe được chuông báo từ Wechat"Một người bạn""Bạn trai hay bạn gái?" Trần Huyên hỏi"Đều không phải." là LÃO BÀ, Lâm Duyệt Vi ở trong lòng bổ sung.[Editor có ai đếm được Lâm Duyệt Vi gọi ai đó là "lão bà" bao nhiêu lần rồi chưaaa]"Tốt nhất là không có, thời gian phát triển sự nghiệp, tôi không kiến nghị em yêu đương, đặc biệt là tuổi còn nhỏ như vậy, trước hết đứng vững rồi lại nói sau." Trần Huyên dặn dò."Em biết rồi." Lâm Duyệt Vi trả lời đến ngoan ngoãn"Đúng rồi" Trần Huyên hỏi "Em đang ở chỗ nào?"Lâm Duyệt Vi có chút chần chừTrần Huyên híp mắt "Có vấn đề gì?"Nếu là trước đây sẽ có khả năng Lâm Duyệt Vi vì quán triệt thân phận bình dân của mình mà trực tiếp thuê một căn phòng phù hợp với khả năng kinh tế hiện tại, tiểu khu nàng đang ở là địa điểm đắt giá nhất của khu, dựa theo giá trị con người nàng lúc này dù có thể nào cũng thuê không nổi, hơn nữa Cố Nghiên Thu đang ở đó, Lâm Duyệt Vi sao có thể đành dọn Duyệt Vi nói tên tiểu khu, Trần Huyên quả nhiên lộ ra vài phần hoài Duyệt Vi nói "Em đang ở nhờ nhà một người bạn."Trần Huyên thở dài "Em thành thật nói tôi biết, có phải đang yêu đương hay không?"Việc này thì Lâm Duyệt Vi có thể thề với trời "Thật không có, chỉ là tụi em quan hệ đặc biệt tốt." Cùng nhau viết tên trên giấy hôn thú, quan hệ thế nào lại không tốt đây, sau này cũng là người đầu tiên thừa kế di sản, ngoại trừ cha mẹ trên thế giới còn loại quan hệ nào thân mật hơn Huyên hồ nghi hỏi lại "Thật sự?"Lâm Duyệt Vi trả lời "Cô ấy không phải bạn gái em, nếu không để thiên lôi đánh em đi!"Thật là trẻ con mà, Trần Huyên có chút bất đắc dĩ cười nói "Được rồi, sau này mấy lời như vậy bớt nói lại đi, vạn nhất ông trời lỗ tai hơi lãng chỉ nghe được nửa câu sau thì sao đây."Lâm Duyệt Vi không nghĩ đến Trần Huyên còn có tế bào hài hước, cũng cười rộ lên, nàng thử lắc lắc cánh tay Trần Huyên mà thăm dò "Trần tỷ, em ở nhờ nhà bạn như vậy không tốt sao?"Người có bề ngoài lạnh lùng như vậy mà đi làm nũng ai mà chịu cho nổi, Trần Huyên bị nàng đong đưa đến tình mẹ cũng tràn ra, một bên cười lấy cánh tay của Lâm Duyệt Vi kéo ra một bên trả lời nàng "Cũng được đi, dù sao em cũng chưa nổi."Lâm Duyệt Vi "yên tâm"Trần Huyên tiếp tục nói "Đến khi nổi rồi cũng không cần tìm chỗ khác, bảo an tiểu khu đó tương đối tốt, không ít minh tinh tai to mặt lớn ở bên trong, bớt việc."Lâm Duyệt Vi lập tức nói "Vậy em tiếp tục ở."Trần Huyên nói "Ở đi, đưa địa chỉ cụ thể cho tôi rồi nói Viên Viên một câu, em ngày thường phải dùng xe gì nói để Viên Viên sắp xếp."Vương Viên Viên ngồi cạnh bên, dáng vẻ như không chú ý đến việc nơi này, vừa nghe Trần Huyên gọi tên liền lập tức xoay đầu lại, hết thảy nghe phân Duyệt Vi tạm thời còn chưa hoàn toàn tin tưởng Vương Viên Viên, chỉ đem tên tiểu khu và chỗ cách xa lối ra nhà mình nhất nói Huyên nói "Được rồi, đi ăn trưa."Vương Viên Viên hạ vách ngăn xuống, báo với tài xế "Anh Lượng, lái xe đi."Cố Nghiên Thu đợi chừng nửa tiếng mới nhận được tin nhắn của Lâm Duyệt Vi【 em đi ăn trưa, chị nhớ phải ăn trưa đó.】Cố Nghiên Thu giờ nghỉ trưa hôm nay không đi ra ngoài, bảo Lâm Chí ra ngoài tùy tiện mua một phần cơm về, Lâm Chí ăn ở căn tin xong chạy hai con phố ra nhà hàng lớn mua về phần cơm đầy đủ sắc hương vị."Tiểu Cố tổng, cơm trưa của chị.""Bao nhiêu tiền?""Không cần, xem như em mời đi." Lâm Chí xua tayCố Nghiên Thu nhíu mày "Tôi bảo cậu mua cơm trưa không phải muốn bóc lột cậu, lần này không trả, làm sao sau này không biết xấu hổ lại nhờ cậu?"Lâm Chí tươi cười vui vẻ "Lần nay không giống, lần sau chị hãy trả.""Lý do?"Lâm Chí liếc nhìn một cái, đột nhiên có chút ngượng ngùng mà cúi đầu thấp xuống một Nghiên Thu "???"Lâm Chí lại nhìn thêm một cái, cười rộ lên rồi mới bước lên trước, thần bí cười hi ha nói "Em cầu hôn bạn gái, cô ấy đồng ý rồi."Cố Nghiên Thu lập tức cười nói "Chúc mừng!"Lâm Chí nói "Việc này còn phải cảm ơn chị, lần trước không phải đi tiếp khách, chị đem nhẫn đeo lên tay liền trấn định được đối phương. Em nghĩ bạn gái mình đẹp như vậy, chắc chắn bên ngoài cũng sẽ bị quấy rấy, em chạy nhanh đi mua chiếc nhẫn đi cầu hôn, lần sau còn tên nào dám làm phiền có thể dùng nhẫn đè hắn.""Đương nhiên em vẫn là vì mục đích kết hôn", Lâm Chí nhấc tay thề "là muốn cùng cô ấy nắm tay đi cả đời." Cố Nghiên Thu buồn cười "Bạn gái cậu hiện không có ở đây, muốn thề thốt cũng không cần nhiều nhiệt huyết đến vậy."Lâm Chí nói "Chị không hiểu, em là biểu lộ chân tình, hơn nữa là tự hứa với lòng phải kiên định ý niệm này."Cố Nghiên Thu xác thật không hiểu đạo lý này, nhưng cũng không ngại vì Lâm Chí mà cao hứng "Chờ cậu kết hôn sẽ tặng cho một bao lì xì lớn."Lâm Chí "Chưa vội, bọn em mới vừa đính hôn, chính thức kết hôn còn phải thêm 2 năm, mẹ cô ấy nói cô ấy còn quá nhỏ, chưa muốn gả đi sớm."Cố Nghiên Thu không thể tránh không nghĩ đến Lâm Duyệt Vi, nàng so với bạn gái Lâm Chí còn nhỏ hơn lại đã kết hôn với Chí ngẩng đầu nhìn trần nhà một chút, bỗng nhiên không khống chế được mà hắc hắc cười ra miệng "Nhưng hiện tại em có thể danh chính ngôn thuận gọi "lão bà", yêu đương nhiều năm như vậy cuối cùng cũng tu thành chính quả. Em đi gọi điện thoại cho lão bà đây, chị nhanh ăn đi."Rồi nhảy nhót ra ngoàiCố Nghiên Thu ngồi trong văn phòng, trong lòng đặc biệt hụt hẫng, cùng Lâm Duyệt Vi kết hôn lâu thế rồi vậy mà một câu yêu đương cũng chưa nói gọi điện thoại cho lão bà, nhưng mà... lão bà đang cùng người đại diện ăn cơm. Thở dài.......***Buổi tối Lâm Duyệt Vi nằm trên giường khách sạn ở thành phố S, cuối cùng thoát khỏi Trần Huyên như bóng với hình và Vương Viên Viên, chạy nhanh đi gọi điện thoại cho Cố Nghiên Thu."Chị ngủ chưa?" Đối phương vừa bắt máy, Lâm Duyệt Vi đã vội vàng hỏi, dạo gần đây đều cùng Cố Nghiên Thu ở bên nhau, thình lình buổi tối không được gặp mặt, phát hiện bản thân phá lệ nhớ đến người kia vô cùng."..." Cố Nghiên Thu trầm mặc trả lời "Chị ngủ rồi thì ai đang nói chuyện với em đây?""Ý em là chị có phải bị điện thoại của em đánh thức không? Có mệt nhọc không? Linh tinh này nọ đó..." Lâm Duyệt Vi hơi ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống giường a một tiếng "em lại nói lung tung rồi, không biết đang nói gì nữa."Lâm Duyệt Vi mém chút liền lớn gan nói trắng ra "Em nhớ chị" ba chữ cứ vậy mà lớn tiếng la lên để lấy lòng Cố Nghiên Thu, đem hết tưởng nhớ cả ngày biểu lộ hết ra Nghiên Thu cười nói "Để fans của em thấy được, có phải sẽ sụp đổ hết hình tượng hay không?"Lâm Duyệt Vi một ngón tay đưa điện thoại đè một bên "Bọn họ sẽ không thấy được, chỉ có chị mới được thấy thôi."Mặc kệ Lâm Duyệt Vi có nhìn được hay không, Cố Nghiên Thu vẫn hướng về không khí trước mặt làm một cái cúi chào tiêu chuẩn, mỉm cười nói "My pleasure!"Lâm Duyệt Vi nghe được giọng nói kia trong lòng cồn cào đến lợi hại, trước kia không chú ý, hiện tại trong điện thoại sao lại câu người đến vậy."Cố Nghiên Thu". Có lẽ do đột nhiên xa xách hay do không gian xung quanh yên tĩnh khiến Lâm Duyệt Vi có một cảm giác khác lạ, nàng cảm giác được trái tim mình không còn chịu được khống chế mà muốn từ lồng ngực nhảy ra, là một loại tình cảm xưa nay chưa từng có đang rất gấp gáp, như cỏ dại mạnh mẽ lan tràn khắp núi đồi, mạnh mẽ chiếm cứ trái tim không chừa một khoảng trống Duyệt Vi đằng hắng một tiếng, cũng không biết vì sao lại dịu giọng nhỏ nhẹ mà nói, tay giữ lại trái tim đang nhảy bang bang liên hồi kia "Cố Nghiên Thu, em có một việc rất quan trọng phải nói với chị, chờ em về nhà.""Được" Cố Nghiên Thu tạm dừng thật lâu rồi cười nói "Chị cũng có một việc muốn nói với em.""Chuyện gì vậy?""Chờ em về sẽ nói.""Vậy chị chờ em trở về.""Được""Em..." Lâm Duyệt Vi có chút không nhịn được muốn nói luôn bây giờ, nhưng vừa may kịp thời bưng kín miệng mình, lần thứ hai nhỏ nhẹ nói "Buổi tối trước khi ngủ xem hài kich hoặc hình ảnh vui vẻ một chút, không cần phải trói tay mình.""Được""Chị chờ em.""Được." Cố Nghiên Thu một câu rồi lại một câu đáp đến kiên Duyệt Vi cuối cùng có chút hối hận chính là trước khi đi không đem câu nói kia nói với Cố Nghiên Thu, đến nỗi nàng cứ liên tiếp ba ngày sau phải dùng hết toàn lực ngăn bản thân không không nói câu kia ngày dài như ba năm, Lâm Duyệt Vi cuối cùng cũng đến sân bay Yến Ninh, trực tiếp chạy đi như chạy giặc, Vương Viên Viên theo sau đuổi cũng không kịp, vất vả mới bắt được người trở bảo mẫu vừa dừng lại, Lâm Duyệt Vi cướp đường chạy như điên, gần như muốn đạp bể cửa, dựa lưng vào cửa trước mà thở hồng vất vả mới bình ổn được hơi thở, mới khom lung đổi giày, nhìn vào gương chỉnh đốn một chút bản Nghiên Thu còn chưa tan tầm, Lâm Duyệt Vi ngồi trên sô pha chờ người, trong chốc lát đã uống ba bốn ly nước, tay chân khẩn trương đến không ngừng phát run. Nhìn mày đi Lâm Duyệt Vi, không một chút tiền đồ! Lâm Duyệt Vi thầm mắng mình một câu rồi không cố gắng lại tiếp tục... Nghiên Thu vừa tan tầm, may mắn không bị kẹt xe, nếu không Cố đại tiểu thư luôn tao nhã lịch sự sợ là muốn ngay trên đường mà lần đầu tiên chửi "mẹ nó" trong nhân sinh bao nhiêu năm của Nghiên Thu đã trở về, mở cửa không thấy người, vali lạ đang dựa vào cạnh cửa, sau đó lại thấy một đôi chân, chân cũng đặc biệt đẹp hơn so với người bình Nghiên Thu vòng đến sô pha trước mặt, thu hết khuôn mặt xinh đẹp trẻ tuổi của cô gái đang ngủ trước mặt vào đáy mắt, nhẹ giọng gọi nàng "Vi Vi"Lâm Duyệt Vi ba ngày nay cũng không thể nào ngủ, ngồi đến eo đau nên nằm trong chốc lát, ai biết lại ngủ mất, trong mơ đều là Cố Nghiên Thu. Nàng lại bị Cố Nghiên Thu thật gọi đến lông mi khẽ run, mở bừng mắt - Cố Nghiên Thu đang ngược sáng, thấy không rõ lắm gương mặt kia, thân mật gọi tên nàng cứ như là một cảnh đẹp khác trong mơ."Cố Nghiên Thu" Lâm Duyệt Vi mơ màng Nghiên Thu cúi người hôn giả có lời muốn nói nghĩ ra rất nhiều phương pháp ở bên nhau hài kịch tính, khôi hài một chút nhưng cuối cùng vẫn chọn cách này, nước chảy thành sông, cứ vậy mà nay là một ngày lành. ❤ ❤ ❤Yan lão sư đang nhớ lại hồi tuổi trẻ có bao giờ phải đè tim để nói chuyện với ai không hahaha. Mọi người thì sao? 😉Nói chung là tỏ tình tốt nhất giản lược hết câu chữ đi, đè ra hôn là hiệu quả nhất.
lâm thị lang cố